WELCOME!Come to the Table of Plenty...Watch LIVE MASS/mass-times_self
AB-218 SettlementArchdiocese Reaches Agreement for a Global Settlement with Victims of AbuseRead Fr. Chua's Letterhttps://annunciationchurch.net/news/ab-218-settlement_blank
Trong cuộc hành trình đức tin, những người đã không thấy mà tin và ngay cả những người
đã thấy và đã tin vẫn luôn gặp những trở ngại, nghi ngờ, lo lắng, bất an. Các môn đệ, sau
cuộc “bức tử” của Thầy Giêsu, họ đã hoang mang, lo lắng, sợ sệt, bất an: số phận của họ rồi
sẽ ra sao? Ai sẽ là người hướng dẫn để tiếp tục công việc của Thầy?... Tụ lại với nhau, nhưng
cửa đóng then cài. Và những người đã không thấy mà tin thì sao? Đức tin của chúng ta ở
mức độ nào? Chúng ta tin, nhưng đã sống và chết vì đức tin như thế nào? Đức tin chưa đủ
mạnh, chưa quyết liệt, chưa xác tín..thì luôn gặp những bất an. Thử thách, gian nan, khổ cực
là thước đo đức tin, là những bất an trong tâm hồn. Hiểu được tâm trạng lo lắng, sợ sệt, bất
an của các môn đệ, nên qua hai lần hiện ra với các ông sau khi sống lại, lời trấn an đầu tiên
mà Chúa gửi đến các ông là: “Bình an cho các con” và Ngài hứa sẽ sai Thánh Thần xuống
để cùng đồng hành với họ. Như thế là họ sẽ được bình an, được an tâm để lên đường tiếp tục
công việc của Thầy, không còn phải lo lắng, hoang mang. Và cũng hiểu được tâm trạng bất
an của chúng ta ngày nay, Chúa cũng đã chúc bình an và hứa với chúng ta rằng: “Thầy sẽ
xin Cha Thầy, và Người sẽ ban cho các con một Đấng Phù Trợ khác để Ngài ở với các con
luôn mãi”. (Ga. 14,15). Cũng như các môn đệ họp nhau vào ngày thứ nhất trong tuần, Chúa
đã hiện ra và chúc bình an cho họ, ngày Chúa nhật họp nhau tham dự Thánh Lễ, chúng ta
cũng đón nhận bình an của Thiên Chúa và chúc cho nhau bình an của Ngài để rồi lại ra đi
trong bình an của Ngài đến với anh em. Bình an ấy là kết qủa của đức tin. Chúng ta là những
người “đã không thấy mà tin”, và đã được Chúa chúc phúc; vì, như Thánh Gioan Tồng đồ
đã viết trong thư thứ nhất của ngài: “Ai tin rằng Chúa Giêsu là Đấng Kitô, thì kẻ ấy sinh bởi
Thiên Chúa, và ai yêu mến Đấng sinh thành, thì cũng yêu mến kẻ sinh ra bởi Đấng ấy. Cứ
dấu này chúng ta nhận biết rằng chúng ta yêu mến con cái thiên Chúa, là khi chúng ta yêu
mến Thiên Chúa và thực hành các giới răn Người..., và giới răn Người không nặng nề. Vì
những gì sinh bởi Thiên Chúa đều chiến thắng thế gian, và đây là cuộc thắng trận thế gian,
là chính đức tin của chúng ta. Ai là người chiến thắng thế gian nếu không phải là người tin
rằng Chúa Giêsu là Con Chiên Chúa? (1Ga. 5,1-6) Đức tin đem lại cho chúng ta bình an của
Thiên Chúa. Không những chúng ta phải tuyên xưng đức tin mà còn phải sống đức tin: “Một
thân xác không hơi thở là một xác chết; cũng vậy, đức tin không có hành động là đức tin
chết.” (Gc. 2,26)
Phụng vụ hôm nay trình bày cho ta sự tương phản giữa bóng tối và ánh sáng. Mở đầu
phần nghi thức, nhà thờ chìm vào bóng tối. Bóng tối tượng trưng cho thế lực sự dữ, sự
ác. Khi Đức Giêsu chưa Phục Sinh, sự dữ, sự ác còn thống trị. Nhân loại chìm ngập trong
bóng tối sự chết. Cây nến Phục Sinh tượng trưng cho Đức Kitô Phục Sinh. Đức Kitô
Phục Sinh chiếu lên nguồn sáng mới, xua tan đi bóng đêm. Đức Kitô Phục Sinh là sự
sống mới đã chiến thắng sự chết. Như cây nến muốn chiếu sáng phải tiêu hao chính mình.
Đức Kitô đã phải chịu tiêu hao đi trong những đớn đau, khổ cực, tủi nhục và cả trong cái
chết, mới đem lại ánh sáng sự sống cho ta. Chúng ta là con cái Chúa, là con cái của sự
sáng. Nhưng trong ta còn nhiều phần chưa thuộc về Chúa. Nhiều phần trong tâm hồn ta
còn thuộc về bóng tối. Có thứ bóng tối tội lỗi nhận chìm linh hồn ta trong những vực sâu
tối đen không có đường thoát ra. Có thứ bóng tối đam mê dục vọng gìm linh hồn ta trong
cơn mê ngủ miệt mài, mất hết ý chí phấn đấu tiến lên. Có thứ bóng tối tham lam ích kỷ
làm lu mờ lương tâm, lý trí, khiến ta coi tiền bạc trọng hơn tình nghĩa. Vì tiền bạc mà
dám phạm những tội ác tày trời. Vì lợi nhuận của mình mà làm thiệt hại cho người khác.
Có thứ bóng tối ghen ghét oán thù nó làm cho tâm hồn ta không lúc nào bình an, vì chìm
ngập trong nỗi hận thù dai dẳng. Có thứ bóng tối tự ái kiêu căng khiến cho linh hồn ta
không tìm thấy niềm vui trong sự khiêm nhường tha thứ. Tất cả những bóng tối đó đang
khiến linh hồn ta suy yếu, chết dần chết mòn. Tất cả những bóng tối đó ngăn chặn ánh
sáng của Chúa, ngăn chặn dòng suối ơn lành của Chúa đổ vào hồn ta. Để ánh sáng Phục
Sinh của Chúa tràn vào hồn ta, ta phải quét sạch những bóng tối còn vương vấn trong
tâm hồn. Cũng như cây nến phải chịu tiêu hao mòn mỏi mới nuôi được ánh sáng soi
chiếu đêm tối, ta cũng phải phấn đấu với chính bản thân mình, quên mình, chịu chết cho
tội lỗi, để ta sống một đời sống mới. Khi phấn đấu đẩy lùi bóng tối tội lỗi, ta thoát được
ách ma quỷ và được sống trong ánh sáng của Chúa, trở nên con cái ánh sáng. Lạy Đức
Kitô Phục Sinh, Chúa đã chiến thắng ma quỷ, xin giúp chúng con chiến đấu với ma quỷ,
để được sống một đời sống mới trong ánh sáng của Chúa.
Trong thời đại hôm nay, nền kinh tế phát triển kéo theo mọi sự thay đổi. Con người sống
không dựa vào giá trị chân lý nhưng dựa vào sự hơn thua; từ đó, sinh ra lòng ghen tỵ. Người
lớn thách thức nhau về công việc, khả năng, sự thành công. Sinh viên thách thức nhau về
hiểu biết, gia thế... Điều này khiến cho cuộc sống con người luôn ngột ngạt. Chúa Giêsu
cũng là nạn nhân của lối sống này. Ngài đã chịu nhiều thách thức bởi nhóm Pharisêu, kinh
sư và các thượng tế. Lời Chúa trong Tin Mừng Gioan cho chúng ta thấy điều này. Nhóm
kinh sư và Pharisêu đã dẫn người phụ nữ bị bắt quả tang đang ngoại tình đến đặt ở giữa Chúa
Giêsu và họ. Họ đưa luật Môsê và nói phải ném đá hạng đàn bà này (x. Ga 8,5). Họ làm vậy
là để đặt cái bẫy tìm cớ hại Chúa Giêsu. Nếu Chúa đồng ý xử người phụ nữ phạm tội này
theo lề luật Môsê là ném đá thì trái với những lời tình thương hằng ngày Ngài rao giảng. Nếu
Ngài bênh vực người đàn bà vì Ngài muốn tỏ lòng nhân từ thì Ngài sẽ vi phạm luật Môsê.
Đó là cái bẫy họ giăng ra để dồn Chúa Giêsu vào đường cùng. Bởi ý đồ ấy, hàng ngàn con
mắt đổ dồn vào Chúa Giêsu với câu hỏi dồn dập liên tục. Trước những câu hỏi ấy, Chúa
Giêsu nói: “Ai trong các ông sạch tội, thì cứ việc lấy đá mà ném trước đi” (Ga 8,7). Câu hỏi
của Chúa Giêsu bắt buộc họ phải tự trả lời và tự rút lui bởi vì không một ai là không có tội.
Chúa Giêsu không nóng giận, không xua đuổi, mà chỉ trả lời trong tư thế cúi xuống lấy ngón
tay viết trên đất. Câu hỏi của Ngài vừa cho nhóm Pharisêu, kinh sư nhìn lại tội mình cũng
vừa làm cho người đàn bà nhận thấy tội mình. Cũng khi nhận ra tội mình, người phụ nữ được
Chúa Giêsu tha thứ bên ngoài và bên trong tâm hồn với lời khuyên: “Tôi cũng vậy, tôi không
lên án chị đâu! Thôi chị cứ về đi, và từ nay đừng phạm tội nữa” (Ga 8,11). Hình ảnh người
phụ nữ ngoại tình đã mặc khải tình yêu và lòng bao dung của Thiên Chúa dành cho con
người. Thánh Augustinô đã nói: “Cuối cùng chỉ còn lại hai nhân vật, người đàn bà và Chúa
Giêsu. Một bên là khốn cùng và một bên là lân tuất; và lòng lân tuất đã thắng thế trong ngày
đó”. Lòng thương xót của Chúa Giêsu đã xóa sạch mọi tội lỗi cho chị. Trong chúng ta, không
ai là không có tội. Với lời kêu gọi của Chúa: “Trở về đi hỡi những đứa con phản nghịch” (Gr
3,14a), chúng ta hãy trở về với tình yêu Chúa qua bí tích hòa giải. Nhờ đó, chúng ta bắt đầu
lại cuộc sống mới trong ngày Chúa Phục Sinh. Lạy Chúa, tội lỗi làm con xa lìa Chúa, xin
cho chúng con nhận ra tội mình mà từ bỏ việc kết án người khác, để bước vào cuộc sống mới
cùng với Chúa Giêsu Phục Sinh. Amen.
Hôm nay Đức Giêsu cũng mời gọi hết mọi người hãy sám hối, kể cả người mắc tội nhẹ. Ngài
nói: “Các ông tưởng mấy người Galilê này phải chịu số phận đó vì họ tội lỗi hơn mọi người
Galilê khác sao? Tôi nói cho các ông biết: không phải thế đâu, nhưng nếu các ông không sám hối
thì các ông sẽ chết hết y như vậy” (Lc 13, 2-3). Sau đó, Ngài cũng dùng dụ ngôn cây vả để truyền
cho chúng ta biết rằng: Con người sống phải ra hoa kết trái bằng chính đời sống của mình, phải
có sự trở về. Người chủ đến thăm vườn, thấy cây vả không kết trái, ông nói: “Anh coi, đã ba năm
nay tôi ra cây vả này tìm trái, mà không thấy. Vậy anh chặt đi, để làm gì cho hại đất?” (Lc 13,7).
Lời của ông có vẻ lạnh lung, không gắn bó với những thành quả công sức mình và mọi người thợ
đã bỏ ra để vun trồng, chăm sóc. Nhưng khi xét lại theo chuyên ngành thì lời ông nói cũng có lý
vì để lại một cây không có trái thì chỉ hại đất, tốn phân, tốn công. Người thợ đã can thiệp, nài nỉ:
“Thưa ông, xin cứ để nó lại năm nay nữa. Tôi sẽ vun xới chung quanh, và bón phân cho nó. May
ra sang năm nó có trái, nếu không thì ông sẽ chặt nó đi” (Lc 13, 8-9). Và ông chủ vườn đã để cây
vả lại, điều này chứng tỏ lòng thương xót và kiên nhẫn của Thiên Chúa được biểu lộ nơi hình ảnh
ông chủ vườn. Ông vẫn chờ đợi để cây vả ra trái. Với phép ẩn dụ, Đức Giêsu là người thợ, cây
vả là chúng ta. Đức Giêsu luôn chờ đợi sự trở lại của những tâm hồn khiếm khuyết, tâm hồn đang
thất vọng, khô khan và những tâm hồn đang mang ách nặng nề của thế gian. Bởi vậy, Ngài không
ngừng cuốc xới, nhổ cỏ và bón phân cho ta qua Lời Chúa, lời giảng dạy và nhất là chính con
người của Ngài nơi bí tích Thánh Thể. Cây muốn ra trái, trước hết phải được chăm sóc, vun xới,
làm sạch cỏ dại, cây cỏ dại bên cạnh cây vả đang chiếm đất, hay cỏ dại đang leo lên thân cây.
Tuy cỏ dại nhỏ bé nhưng là tác hại gây cho sức sống của cây, khiến cây không thể ra hoa kết trái.
Có những cây ở trong tình trạng an toàn, lá xanh mơn mởn nhưng vẫn không sinh trái nên phải
chặt nó đi. Thế nên, việc sám hối không dừng lại ở sự trở về hay chỉ sửa chữa những tội lỗi của
mình, nhưng là tô điểm cho mình bằng những hành động yêu thương, chia sẻ với mọi người xung
quanh. Đó là những hành động bắt đầu lại cuộc sống mới, cuộc sống yêu thương. Chúa không
đến để nhìn một cái cây được quét trơn bóng bởi những vẻ đẹp thế gian, Ngài đến để tìm hoa quả
chính là lối sống tốt đẹp với Thiên Chúa và tha nhân. Mùa chay, mùa hối thúc chúng ta khiêm
nhường thú nhận tội lỗi đã phạm mà ăn năn trở về với Chúa. Trở về để hưởng sự tha thứ. Con
tim trở về là con tim đã nhổ bỏ những cỏ dại để được chăm sóc và sinh hoa kết trái. Lạy Chúa,
Chúa hằng kiên nhẫn chờ đợi chúng con trở về. Xin cho chúng con đang trên đường tội lỗi biết
dừng lại cảm nghiệm tình yêu Chúa, nghe được tiếng thổn thức của Chúa gọi mà trở về nơi suối
nguồn yêu thương của Chúa. Amen.
Qua biến cố biến hình, Chúa muốn củng cố niềm tin của các môn đệ và qua các môn đệ,
Người muốn cho mọi người chúng ta thấy trước phần vinh quang của Người sau phục sinh.
Cũng có nghĩa là Chúa muốn cho chúng ta biết rằng cuộc thương khó và khổ nạn mà Người
sắp chịu không phải là tận cùng, là hết, nhưng chính là bước đường dẫn tới vinh quang. Như
vậy, Chúa biến hình để cho mọi người chúng ta thấy thân xác vinh hiển của Chúa. Chính
Chúa Giê-su cũng đã tuyên bố rõ rệt điều đó trong Tin mừng thánh Mát-thêu: “Bấy giờ kẻ
lành sẽ sáng chói như mặt trời trong Nước của Cha mình.” (Mt. 13, 43) Vì thế, sự kiện biến
hình của Chúa Giê-su cho chúng ta hiểu được ý nghĩa và giá trị đích thực của người Ki-tô
hữu là phải qua những sự hy sinh và đau khổ vì đức tin, vì Tin mừng và vì Chúa, thì mới
được thông phần vinh quang của Chúa. Chúng ta phải hướng cuộc sống trần gian về sự vinh
quang Nước Trời. Vì vậy, sống sự biến hình là một đòi hỏi hằng ngày của người Kitô hữu.
Nói cách khác, cuộc sống Kitô hữu của chúng ta phải không ngừng biến đổi để được trở nên
đồng hình, đồng dạng với Chúa Kitô hơn. Đây cũng là điều thánh Phaolô dạy chúng ta trong
bài đọc 2, ngài nói: “Phần chúng ta, quê hương chúng ta ở trên trời, nơi đó chúng ta mong
đợi Ðấng Cứu Chuộc là Ðức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta. Người sẽ biến đổi thân xác hèn hạ
của chúng ta nên giống như thân xác hiển vinh của Người.” Thánh Phao-lô cũng rất đau
buồn khi nhận thấy có những Ki-tô hữu sống thù nghịch với thập giá. Vì thế thánh Phao-lô
khuyên chúng ta hãy góp phần vào sự biến thân xác của mình bằng cách khử trừ tội lỗi, sửa
đổi lại những thói hư tật xấu, thay đổi cuộc sống lầm lạc, biết hãm mình, hy sinh và chịu
thiệt thòi, đau khổ để trong ngày sau hết chúng ta sẽ được mặc lấy ánh vinh quang phục sinh
của Chúa Ki-tô. Sự kiện Chúa biến hình còn dạy chúng ta phải lắng nghe và vâng lời Chúa.
Thiên Chúa muốn mạc khải, nói hay dạy điều gì cho chúng ta thì Người nói và dạy qua Chúa
Giê-su. Lời Chúa là sự sống và là ánh sáng soi đường dẫn chúng ta đi. Nếu chúng ta muốn
có ơn Chúa, muốn sống trong an bình, vui mừng và hạnh phúc đời này, và hưởng vinh quang
đời sau thì chúng ta phải lắng nghe và sống lời Chúa dạy. Xin Chúa giúp chúng ta sống thời
điểm mùa chay này can đảm sống lời Chúa dạy, để có sức mạnh chiến đấu và chiến thắng
tội lỗi và thói hư nết xấu, biết canh tân và biến đổi đời sống, trở nên tốt đẹp, thánh thiện hơn,
cũng như để sống trong bình an, vui mừng, hạnh phúc đời này và hưởng vinh quang của
Chúa đời sau.