Trước hết, bài giảng “Tám mối phúc thật” phác họa chân dung của Chúa Giêsu. Đức Giêsu không chỉ giảng dạy bằng những công thức hoặc lý thuyết, nhưng bằng chính cuộc đời của Người. Tám mối phúc cũng là tám nét diễn tả cuộc đời và sứ mạng của Chúa: Chúa trở nên khó nghèo cho chúng ta được giàu sang; Chúa hiền lành và khiêm nhường trong lòng; Chúa rơi lệ trước nỗi thống khổ của nhân gian; Chúa khao khát sự công chính cho loài người; Chúa là Đấng diễn tả lòng thương xót của Chúa Cha; Chúa là Đấng có trái tim trong sạch; Chúa đến để thiết lập vương quốc hoà bình; Chúa bị bách hại và chấp nhận khổ hình thập giá để làm chứng cho Chân lý.
Tất cả những gì Chúa Giêsu làm và gánh chịu, đều vì nhân loại. “Vì loài người chúng ta, và để cứu rỗi chúng ta, Người đã từ trời xuống thế”. Đó chính là ý nghĩa và mục đích của những công việc Chúa Giêsu đã làm trong cuộc đời dương thế. Mở đầu “Bài giảng trên núi”, Chúa Giêsu kêu gọi những ai muốn theo Người, thì phải thực hiện những mối phúc mà Người rao giảng. Những mối phúc này cũng phác hoạ chân dung của người môn đệ đích thực. Không ai có thể mang danh Đức Kitô (Kitô hữu), mà lại khước từ những đề nghị của Người.
Chấp nhận làm môn đệ Đức Giêsu, đôi khi bị coi là điên dại dưới cái nhìn của người trần thế. Thánh Phaolô đã quảng diễn cho chúng ta thấy, sự “điên dại” của Thiên Chúa, đúng hơn là sự điên dại theo cái nhìn của loài người, lại khôn ngoan gấp trăm lần sự khôn ngoan theo lẽ thế gian. Quả vậy, thập giá đối với người Do Thái là sự hèn hạ, đáng khinh bỉ, nhưng đối với các Kitô hữu thì đó lại là trường dạy sự khôn ngoan và là niềm tự hào. Chính Chúa Kitô là sự Khôn Ngoan của Thiên Chúa. Ai trung tín theo Người thì sẽ trở nên những người khôn ngoan. Bởi lẽ trong Người mà chúng ta được vinh quang. Người là niềm tự hào của chúng ta.