BÀI ĐỌC I: Gr 31, 7-9
Lời Chúa trong sách ngôn sứ Giêrêmia.
Đức Chúa phán thế này: reo vui lên mừng Giacóp, hãy hoan ho dân đứng đầu chư dân! Nào loan tin, ca ngợi và công bố: “Đức Chúa đã cứu dân Người, số còn sót lại của Israel!” Này Ta sẽ đưa chúng từ đất Bắc trở về, quy tụ chúng lại từ tận cùng cõi đất. Trong chúng, có kẻ đui, người què, kẻ mang thai, người ở cữ; tất cả cùng nhau trở về, cả một đại hội đông đảo. Chúng trở về, nước mắt tuôn rơi, Ta sẽ an ủi và dẫn đưa chúng, dẫn đưa tới dòng nước, qua con đường thẳng băng, trên đó chúng không còn vấp ngã. Vì đối với Israel, Ta là một người Cha, còn đối với Ta, Epraim chính là con trưởng.
ĐÁP CA: Tv 125
Đáp: Việc Chúa làm cho ta, ôi vĩ đại! Ta thấy mình chan chứa một niềm vui.
1. Khi Chúa dẫn tù nhân Sion trở về, ta tưởng mình như giữa giấc mơ. Vang vang ngoài miệng câu cười nói, rộn rã trên môi khúc nhạc mừng.
2. Bấy giờ trong dân ngoại, người ta bàn tán: “Việc Chúa làm cho họ vĩ đại thay!” Việc Chúa làm cho ta, ôi vĩ đại! Ta thấy mình chan chứa một niềm vui.
3. Lạy Chúa, xin dẫn tù nhân chúng con về, như mưa dẫn nước về sối cạn miền Nam. Ai nghẹn ngào ra đi gieo giống, mùa gặt mai sau khấp khởi mừng.
4. Họ ra đi, đi mà nức nở, mang hạt giống vãi gieo; lúc trở về, về reo hớn hở, vai nặng gánh lúa vàng.
BÀI ĐỌC II: Dt 5, 1-6
Lời Chúa trong thư của thánh Phaolô tông đồ gửi tín hữu Do Thái.
Thưa anh em, thượng tế nào cũng là người được chọn trong số người phàm, và được đặt lên làm đại diện cho loài người, trong các mối tương quan với Thiên Chúa, để dâng lễ phẩm cũng như tế vật đền tội. Vị ấy có khả năng cảm thông với những kẻ ngu muội và những kẻ lầm lạc, bởi vì chính mình cũng đầy yếu đuối; và vì yếu đuối, nên vị thượng tế phải dâng lễ đền tội cho dân thế nào, thì cũng phải dâng lễ đền tội cho chính mình như vậy. Không ai tự gán cho mình vinh dự ấy, nhưng phải được Thiên Chúa gọi, như ông Aaron đã được gọi. Cũng vậy, không phải Đức Kitô đã tự tôn mình làm Thượng Tế, nhưng là Đấng đã nói với Người: Con là Con của Cha, ngày hôm nay Cha đã sinh ra Con, như lời Đấng ấy đã nói ở một chỗ khác: muôn thưở, Con là Thượng Tế theo phẩm trật Melchisêđê.
TUNG HÔ TIN MỪNG
Halleluia, Halleluia. Đấng Cứu Độ chúng ta là Đức Giêsu Kitô đã tiêu diệt thần chết, và đã dùng Tin Mừng mà làm sáng tỏ phúc trường sinh. Halleluia.
TIN MỪNG: Mc 10, 46-52
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Marcô.
Khi ấy, Đức Giêsu và các môn đệ đến thanh Giêricô. Khi Đức Giêsu cùng với các môn đệ và một đám người khá đông ra khỏi thanh Giêricô, thì có một người mù đang ngồi ăn xin bên vệ đường, anh ta tên là Batimê, con ông Timê. Vừa nghe nói đó là Đức Giêsu Nazareth, anh ta bắt đầu kêu lên rằng: “Lạy ông Giêsu, Con Vua Đavít, xin dủ lòng thương tôi!” Nhiều người quát nạt bảo anh ta im đi, nhưng anh ta cang kêu lớn tiếng: “Lạy Con Vua Đavít, xin dủ lòng thương tôi!” Đức Giêsu đứng lại và nói: “Gọi anh ta lại đây!” Người ta gọi anh mù và bảo: “Cứ yên tâm, đứng dậy, Người gọi anh đấy!” Anh mù liền vất áo chòang lại, đứng phất dậy mà đến gần Đức Giêsu. Người hỏi: “Anh muốn tôi làm gì cho anh?” Anh mù đáp: “Thưa Thầy, xin coh tôi nhìn thấy được”. Người nói: “Anh hãy đi, lòng tin của anh đã cứu anh!” Tức khắc, anh ta nhìn thấy được và đi theo Người trên con đường Người đi.
Suy niệm:
Tiếng kêu cầu của anh mù Ba-ti-mê vang lên thật khẩn cấp và quyết liệt. Anh kêu vang át cả tiếng ồn ào của đám đông. Anh kêu mãi cho tới khi tiếng của anh được lắng nghe. Anh kêu cầu vì anh nhìn nhận sự bất lực trước sự mù loà của mình. Hơn nữa anh còn kêu cầu vì tin vào lòng thương xót của “Giê-su, Con Vua Đa-vít.” Anh đặt cược đời mình nơi Chúa Giê-su và vì thế anh đã không phải thất vọng. Ngài đã đáp lời: “Lòng tin của anh đã cứu anh.”