Đừng nhớ lại những chuyện xưa có nghĩa là những chuyện xấu xa lỗi lầm của quá khứ, hãy quên đi và bắt đầu một tương lai tươi sáng. Chớ quan tâm về những chuyện thuở trước có nghĩa là đừng ỷ lại, lệ thuộc vào quá khứ vinh quang mà không hướng tới tương lai với những gì tốt đẹp nhất mà Thiên Chúa sẽ thực hiện.
Chúng ta đã đi đến nửa chặng đường của Mùa Chay. Lời mời gọi hòa giải lại vang lên, nhắc chúng ta lên đường trở về. Thánh Phaolô năn nỉ chúng ta: “Vì Đức Kitô, chúng tôi van nài anh em hãy giao hòa với Thiên Chúa” (Bài đọc II). Hòa giải với Ngài sẽ đem cho chúng ta hạnh phúc và bình an, đồng thời tạo nên một cuộc sống trần thế an bình.
Mỗi người chúng ta đều là kẻ tội lỗi, đều có thể phải đối diện với Đấng phán xét bất cứ lúc nào. Bởi vậy, ngày nào, giờ nào, phút nào cũng mang tính khẩn trương: đây có thể là ngày cuối, giờ cuối, phút cuối... trước khi ra mắt Đấng phán xét. Lời Chúa hôm nay phải thức tỉnh chúng ta. Đừng đấm ngực người khác, hãy đấm ngực mình mà sám hối cho thật, cho mau kẻo hối hận cũng không còn kịp nữa.
Sự khiêm nhường của Thiên Chúa được thể hiện một cách cụ thể qua chính Chúa Giêsu. Là Thiên Chúa cao sang, Người đã hạ mình để sống thân phận thụ tạo. Khi mặc lấy thân phận con người, Người đã “ẩn mình đi”, đã giấu vinh quang của mình để sống như người phàm nhân.
"Mùa chay” trong bốn mươi ngày của Con Thiên Chúa trong sa mạc thiên nhiên, là nhằm biến nó một lần nữa trở thành khu vườn hiệp thông với Thiên Chúa, như trước khi xảy ra tội nguyên tổ (x. Mc 1: 12-13; là 51: 3).